Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2011

NGUYỄN HỒNG CÔNG – NỤ CƯỜI Ở LẠI


Những dòng đầu tiên của Nụ cười ở lại bắt đầu vào tôi.
NGUYỄN HỒNG CÔNG
Tôi đang thấm dần em: Nỗi đau thể xác không tả xiết với máy chạy thận - Nỗi đau tinh thần càng không thể tả.
Mỗi ngày em sống là một trận chiến. Em đã chọn NỤ CƯỜI để gửi đến tương lai.
Mười bốn tuổi Nguyễn Hồng Công suy thận. Rời trường phổ thông là em vào viện. Kiến thức của em không nhiều. Những cuốn sách của em chỉ nói về cuộc chiến của chính em với bệnh tật… Tác phẩm của em đã được nâng đỡ và trao chuyền bởi yêu thương và trân trọng của nhiều người dành cho em vì nghị lực sống của em. Đã có nhiều người được em tiếp sức trên con đường chiến đấu với bệnh tật. Riêng tôi, tôi biết mình đã may mắn biết bao khi được sở hữu một sức khỏe tốt hơn em. Tôi học thêm từ em Tình yêu cuộc sống để thêm trân trọng những gì đã được nhận từ cõi đời này. Và tôi rõ thêm: cuộc đời mênh mông làm sao. Một việc làm có ích - dù nhỏ; một niềm vui thánh thiện; một yêu thương chân thành… đều có thể làm cho đời đẹp thêm.
Tôi lại tự nhủ lòng: Hãy vượt lên những nỗi buồn, kể cả bất hạnh. Cuộc sống luôn bù đắp xứng đáng cho mỗi cố gắng của ta.  


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét