Áo nâu dịu dàng trong gió
Dáng hiền như liễu trong sương
Nụ cười sáng trăng đầu ngõ
Tâm từ giọt nước cành dương
Nón nghiêng mái đầu thế phát
Đường thiền bạn với cỏ cây
Dạo chơi giữa mùa sen ngát
Bờ vai quẩy túi sương mây
Về chùa hái rau húng quế
Thương con sâu nhỏ trầm luân
Nắng rơi trên chùm hoa khế
Quá đường cơm ngát hương xuân
Trăng về ngủ yên thiền thất
Sao đêm mộng giấc trăm năm
Chuỗi trầm luân thơm đất Phật
Tiếng kinh là Hải Triều Âm.
Tác giả: Thiếu Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét